Không biết đã qua bao lâu, cơn đau cũng đỡ dần. Khuôn mặt tái nhợt của Min Yoongi cuối cùng cũng có chút huyết sắc. Park Jimin cầm bát thuốc đã nguội bớt đưa cho cậu uống, nhưng cậu lại khép chặt miệng không chịu mở ra.
Park Jimin thấy cậu không chịu mở miệng, liền nhấp một ngụm thuốc đắng ngậm trong miệng, cưỡng ép cạy môi cậu ra rồi đưa thuốc vào trong miệng cậu. Hương vị đắng chát kích thích vị giác mẫn cảm.
Min Yoongi theo phản xạ mở to mắt, thấy hắn lại uống thêm một ngụm nữa, sau đó không quan tâm cậu có chống cự ra sao, đút tới đút lui mấy lần, cũng coi như đã uống thuốc xong. Nói thật, vị thuốc này thực sự khó uống đến cực điểm, cũng khó trách cậu lại không muốn uống.
Lục Dương vẫn chưa thỏa mãn, liếm liếm đôi môi non mềm của đối phương, nhẹ giọng hỏi.
Park JiminCó khá hơn chút nào không?
Min Yoongi thấp giọng mắng một câu.
Lòng tốt lại bị đối phương xem như lòng lang dạ thú?
Park JiminAnh làm sao mà biến thái?
Park Jimin cười khổ giải thích.
Park JiminRõ ràng là tại em ương bướng không chịu uống thuốc, anh chỉ có thể dùng biện pháp này giúp em mà thôi
Min Yoongi không đáp lại hắn. Park Jimin thấy cậu đã thấm mệt, đưa tay tắt đèn trên đầu giường, chẳng mấy chốc hai người đều ngủ thật say.
Hắn lo lắng đêm hôm qua cậu nghỉ ngơi không đủ, tự giác xin nghỉ giúp cậu, còn tắt đồng hồ báo thức đặt ở đầu giường.
Lúc Min Yoongi tỉnh lại, phát hiện ngoài cửa sổ mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, nhanh chóng ngồi bật dậy, cầm lấy điện thoại di động ở đầu giường, phát hiện bây giờ đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Park Jimin đáng chết, vậy mà dám tắt đồng hồ báo thức của cậu đi.
Park Jimin nghe được âm thanh Min Yoongi nổi giận đùng đùng, tắt bếp đi, vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng bếp.
Min YoongiTại sao anh dám tắt đồng hồ báo thức của tôi đi?
Mới tỉnh ngủ Min Yoongi còn có chút hoa mắt váng đầu, cong cong ngón tay dùng sức ấn huyệt thái dương.
Min YoongiAnh có biết hôm nay tôi còn rất nhiều công việc cần phải xử lý hay không?
Park JiminTối hôm qua chẳng phải em bị đau dạ dày sao, hơn nửa đêm cũng ngủ không ngon, anh muốn để em nghỉ ngơi nhiều một chút nên mới tắt
Park Jimin đi đến trước mặt cậu, vịn tay lên đệm giường ngồi bên cạnh cậu, còn lấy tay vuốt ve đôi má non mịn của cậu.
Park JiminAnh gọi điện cho bệnh viện xin nghỉ giúp em rồi, không cần lo lắng
Min YoongiAnh đừng có tự ý quyết định tất cả mọi chuyện của tôi có được không?
Min Yoongi đẩy bàn tay dày rộng đang lướt trên mặt cậu ra.
Park Jimin lờ đi lửa giận của đối phương, đánh trống lảng lái sang việc khác.
Park JiminCơm trưa sắp nấu xong rồi, em đánh răng rửa mặt đi
Park JiminChờ cơm nước xong xuôi, chúng ta sẽ ra ngoài đi dạo, hiếm khi cả hai đều không phải đi làm, không bằng đi hẹn hò một chút
Min YoongiTrưa trời trưa trật ra ngoài đi dạo có gì hay?
Min Yoongi trực tiếp cự tuyệt.
Mặc dù cậu đã tỏ rõ thái độ không muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn không lay chuyển được sự kiên trì của hắn, xị mặt thay quần áo rồi cùng hắn đi ra ngoài.
Trước kia khi sống một mình, cậu rất ít khi ra ngoài, ngoại trừ mua sắm cần thiết, còn đại đa số thời gian đều ở trong nhà một mình.
Park Jimin lái xe đưa cậu vào rạp chiếu phim mới mở ở trung tâm thành phố, mua hai tấm vé 4DX Avatar 2, lại mua hai ly coca cola cùng một bịch bắp rang bơ vị caramel siêu bự.
Vừa chuẩn bị vào rạp chiếu phim thì điện thoại của hắn lại vang lên. Bởi vì cầm trong tay đầy đồ lỉnh kỉnh không tiện luồn vào túi, hắn để cậu thay hắn nhận điện thoại.
Nhìn thấy cái tên quen thuộc trên màn hình, Min Yoongi có hơi do dự một chút, lạnh lùng nói.
Min YoongiEm trai của tôi
Park JiminEm nghe giúp anh đi, nếu như không có việc gì quan trọng thì cứ nói với nó gọi sau
Tình huống này nếu như là trước kia, Park Jimin nhất định sẽ mặc kệ tất cả để nhận điện thoại của Jeon Jungkook. Nhưng từ sau khi kết hôn, cuộc sống của hắn đã hoàn toàn đặt trên người Min Yoongi, vô thức không muốn để cho bất cứ kẻ nào phá hỏng buổi hẹn hò của hắn và cậu ngày hôm nay.
Min YoongiTôi không muốn nghe
Park JiminVậy thì giúp anh cất điện thoại đi
Min YoongiAnh không nghe à? Ngộ nhỡ có chuyện gì quan trọng thì sao?
Min Yoongi mặc dù không thích Jeon Jungkook, nhưng đối phương gọi điện thoại tới nhất định là có chuyện gấp.
Park Jimin nhếch khóe môi, không cho là như vậy.
Park JiminNếu quả thật có chuyện gì gấp, nó cũng sẽ không cho anh biết đầu tiên
Park Jimin đã nói như vậy, Min Yoongi cũng không nghĩ nhiều, tắt điện thoại rồi nhét vào túi của hắn, thuận tay nhận một ly nước.
Avatar 2, bộ phim huyền thoại của huyền thoại nhưng Min Yoongi không khoái phim này lắm, cũng là lần đầu tiên được trải nghiệm phòng chiếu 4DX.
Trong phòng chiếu phim đen xì, Park Jimin nhẹ nhàng nắm chặt đôi tay lạnh lẽo, sau đó cởi áo khoác choàng lên người cậu.
Park JiminTrong rạp chiếu phim máy lạnh thổi rất mạnh, đừng để bị cảm